1. Sau khi dùng cơm của thợ sắt Cunda, Thế Tôn bị nhiễm bệnh nặng, bệnh lỵ huyết, đau đớn gần như đến chết, và Thế Tôn Chánh niệm tỉnh giác, nhẫn nại, chịu đựng cơn bệnh.

Rồi Thế Tôn nói với Tôn giả [[ANanda:

– Này [[ANanda, chúng ta hãy đi đến Kusinàra.

– Xin vâng, bạch Thế Tôn!

Tôn giả [[ANanda vâng lời Thế Tôn.

Tôi nghe: Sau khi dùng cơm tại nhà thợ sắt Cunda. Cơn bệnh khốc liệt bỗng khởi lên, gần như chết đến nơi. Sau khi cùng món ăn loại mộc nhĩ. Kịch bệnh khởi lên nơi bậc Ðạo Sư. Ðiều phục bệnh hoạn, Thế Tôn dạy rằng: “Ta đi đến thành Kusinàra”.

  1. Rồi Thế Tôn bước xuống đường, đến một gốc cây và nói với Tôn giả [[ANanda:

– Này [[ANanda, hãy xếp tư áo Sanghàti. Ta cảm thấy mệt mỏi và muốn ngồi nghỉ, này [[ANanda.

– Xin vâng, bạch Thế Tôn!

Tôn giả [[ANanda vâng lời Thế Tôn và xếp tư áo Sanghàti lại.

  1. Thế Tôn ngồi trên chỗ đã soạn sẵn, và nói với Tôn giả [[ANanda:

– Này [[ANanda, hãy đem nước cho Ta. Này [[ANanda, Ta nay đang khát và muốn uống nước.

Khi được nói vậy, Tôn giả [[ANanda bạch Thế Tôn:

– Bạch Thế Tôn, vừa mới có khoảng năm trăm cỗ xe chạy qua. Do bánh xe khuấy lên, nước trở thành nông cạn, khuấy động và Vẩn đục. Bạch Thế Tôn, sông Kakutthà không xa ở đây, nước thuần tịnh, dễ chịu, mát mẻ, trong sáng, dễ đến và khả ái. Tại đó, Thế Tôn có thể uống nước và làm dịu mát chân tay.

Xem chi tiết: Tụng phẩm IV kinh Đại bát niết bàn

Kinh Trường Bộ – Tập I – 16. Kinh Ðại Bát-Niết-bàn (Mahàparinibbàna sutta)