PHẬT GIÁO DƯỚI MẮT CÁC NHÀ TRÍ THỨC

Tác giả: Dr. K. Srl. Dhamm[[ANanda Dịch giả: Tỳ kheo Tâm-Quang

1- ĐỨC PHẬT VĨ ĐẠI

Nếu nói đến trí tuệ và Đức hạnh thì tôi không thể nào nghĩ rằng Chúa Christ ở một vị thế cao như mọi người biết đến qua lịch sử. Tôi nghĩ rằng tôi phải đặt Đức Phật trên Chúa về những phương diện ấy.

-Bertrand Russell – (1872-1970)

Triết gia và toán hoc. Nhà cải cách xã hội Anh. Được tặng giải Nobel về văn chương năm 1950. Tại sao tôi không theo Thiên Chúa Giáo 2- HIỆN THÂN CỦA Đức hạnh

Đức Phật là hiện thân của tất cả các Đức hạnh mà Ngài thuyết giảng. Trong thành quả của suốt 45 năm dài hoằng pháp, Ngài đã chuyển những lời nói thành hành động; không nơi nào Ngài không trình bày từng cái yếu đuối của con người hay từng cái nền tảng Dục vọng. Luân lý, đạo đức căn bản của Đức Phật là toàn hảo nhất mà thế giới chưa từng bao giờ biết đến.

Giáo sư Max Miller,học giả người Đức (1823–1900) 3- ĐỨC PHẬT GẦN GŨI VỚI CHÚNG TA HƠN

Các bạn thấy rõ Ngài là một nhân vật đơn giản, chân thành, lẻ loi, một mình tự lực cho ánh sáng, một nhân vật sống chứ không phải thần thoại. Trong sô các truyền thuyết thần kỳ, tôi cảm thấy có một Người, đó là Ngài. Ngài đã gửi bức thông điệp cho nhân loại hoàn vũ. Có nhiều những tư tưởng tuyệt diệu hiện đại của chúng ta rất gần gũi và tương đồng với thông điệp của Ngài. Tất cả những đau khổ, bất mãn trong cuộc sống, theo Ngài dạy, là do lòng ích kỷ. Lòng ích kỷ có ba hạng: một là tham vọng thỏa mãn cảm giác; hai là tham vọng muốn bất tử; ba là tham vọng thành công trần tục. Con người trước khi có thể trở nên thanh tịnh, người đó phải ngưng sống theo giác quan hoặc cho riêng chính mình. Rồi con người đó mới trở thành bậc đại nhân. Đức Phật, qua nhiều ngôn ngữ khác nhau, trớc chúa Christ năm trăm năm, đã dạy con người đức tính vị tha. Trong một số chiều hướng Ngài rất gần gũi với chúng ta hơn, và đáp ứng được nhu cầu của chúng ta. Đức Phật cũng tỏ ra sáng suốt hơn chúa Christ trong sự quan tâm phục vụ con người chúng ta và ít mơ hồ đối với vấn đề trường tồn bất tử của kiếp nhân sinh.

H.G. Wells (1866-1946) Tiểu thuyết gia Anh, Sử gia, nhà cải cách xã hội, triết gia, văn hào với tác phẩm nổi tiếng “Lịch Sử Đại Cương” xuất bản năm 1920 4- NGƯỜI CAO QUÝ NHẤT NHÂN LOẠI

Nếu bạn muốn thấy người cao quý nhất của nhân loại, bạn hãy nhìn vị quân vương trong y phục một kẻ Khất thực; chính Ngài đấy, siêu phàm thánh tính của Ngài thật vĩ đại giữa con người.

Abdul Atahiya Một thi nhân Hồi Giáo 5- PHƯƠNG PHÁP CỦA ĐỨC PHẬT

Nếu một vấn đề nào đó cần được đề ra, vấn đề đó phải được giải quyết trong hài hòa và dân chủ theo đường lối dạy bảo của Đức Phật Jawaharlal Nehru (1889-1964) Thủ Tường đầu tiên của Cộng Hòa Ấn Độ 6- MỘT NGƯỜI MẤT TRÍ VÀ MỘT NGƯỜI BÌNH THƯỜNG . Sự khác biệt giữa Đức Phật và một người bình thường giống như sự khác biệt giữa một người bình thường và một người mất trí

Một Văn Hào 7- TÔN KÍNH ÐỨC PHẬT.

Không khó khăn gì khi chọn lựa đức Phật là một người được tôn sùng trong số những người vĩ đại của nhân loại.

Giáo sư Saunders, Tổng Thư ký Văn hóa Y.M.C.A India, Burma, Ceylon.

8- THÔNG ÐIỆP CỦA ÐỨC PHẬT.

Ðức Phật vĩ đại hơn tất cả các lý thuyết và tín điều, thông điệp bất diệt của Ngài đã làm rung động nhân loại qua nhiều thời đại. Có lẽ không một thời điểm nào trong lịch sử quá khứ mà thông điệp hòa bình của Ngài lại cần thiết hơn cho nhân loại đang đau khổ và cuồng loạn như hiện nay.

Jawaharlal Nehru (1889-1964) Thủ Tường đầu tiên của Cộng Hòa Ấn Độ 9- CÂU TRẢ LỜI “KHÔNG” CỦA ÐỨC PHẬT.

Nếu chúng ta hỏi, chẳng hạn, có phải vị trí một hạt nhân điện tử lúc nào cũng giữ nguyên không thay đổi, chúng ta phải trả lời “không”; nếu chúng ta hỏi có phải vị trí của một hạt nhân điện tử thay đổi theo thời gian, chúng ta phải trả lời “không”; nếu chúng ta hỏi có phải hạt nhân đó đang di động, chúng ta phải trả lời “không.” Ðức Phật cũng đã giải đáp như vậy khi có người hỏi tình trạng bản ngã của con người sau khi chết; nhưng những câu trả lời như trên không phải là những câu trả lời quen thuộc theo truyền thống khoa học ở thế kỷ 17 và 18. J.Robert Oppenheimer (22 tháng 4, 1904 – 18 tháng 2, 1967) là một nhà vật lý lý thuyết người Mỹ, được biết đến với vai trò giám đốc của Dự án Manhattan. Trong Chiến tranh Thế giới thứ II, mục đích của dự án đó là phát triển các loại vũ khí hạt nhân đầu tiên tại phòng thí nghiệm bí mật Los Alamos ở New Mexico. Được biết đến như là “cha đẻ của bom hạt nhân,” Oppenheimer đã tỏ ra ân hận khi thấy sức giết người khủng khiếp của quả bom sau khi nó được sử dụng để phá hủy các thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản. Sau chiến tranh, ông là cố vấn chính cho Ủy ban năng lượng hạt nhân Hoa Kỳ vừa mới được thành lập, ông đã dùng vị trí này để vận động cho việc kiểm soát năng lượng nguyên tử trên toàn thế giới và tránh khỏi cuộc chạy đua hạt nhân với Liên Xô.

10- CHÚNG TA CẢM KÍCH BỞI TINH THẦN HỢP LÝ CỦA NGÀI.

Khi chúng ta đọc những bài thuyết giảng của đức Phật, chúng ta cảm kích bởi tinh thần hợp lý của Ngài. Con đường đạo đức của Ngài ngay trong quan điểm đầu tiên là một quan điểm thuần lý. Ngài cố gắng quét sạch tất cả những màng nhện giăng mắc làm ảnh hưởng đến cái nhìn và định mệnh của nhân loại. Tiến Sĩ S.Radhakrisnan “Ðức Phật Cồ Ðàm” (5 /09/1888 – 17 /04/1975) Ông là một triết gia và chính trị gia, là phó Tổng thống Ấn Độ (1952–1962) và sau đó là Tổng thống (1962–1967).

11- TINH THẦN TRẦM TĨNH VÀ LÒNG TỪ TÂM.

Ðiều đáng chú ý nhất nơi đức Phật là sự kết hợp gần như độc nhất của một đầu óc khoa học trầm tĩnh và thiện cảm sâu xa của lòng từ tâm. Thế giới ngày nay ngày càng hướng về đức Phật, vì Ngài là người duy nhất tiêu biểu cho lương tâm của nhân loại.

Moni Bagghee, “Ðức Phật Của Chúng Ta”

12- TRIẾT LÝ SIÊU PHÀM.

Ðức Phật là nhà tiên phong thương yêu nhân loại, và là một triết gia siêu phàm trong nhân phẩm dũng cảm và sáng chói. Ngài có những điều mà chưa ai có thể quên được là Ngài Thuyết pháp trong hăng say và nhiệt tình về nguồn kiến thức. Vĩ đại hơn, trí tuệ của Ngài chính là đài gương soi sáng.

Moni Bagghee, “Ðức Phật Của Chúng Ta.”

13- NGÀI KHÔNG NÓI VỀ TỘI LỖI.

Sự thanh tịnh của tâm linh và lòng thương yêu tất cả sinh vật đã được dạy dỗ bởi đức Phật. Ngài không nói đến tội lỗi mà chỉ nói đến vô minh và điên cuồng có thể chữa khỏi bởi Giác ngộ và lòng thiện cảm.

Tiến Sĩ Radhakrisnan “Ðức Phật Cồ Ðàm”

14- ÐỨC PHẬT GIỐNG NHƯ MỘT THẦY THUỐC.

Ðức Phật giống như một lương y. Một bác sĩ phải biết chẩn đoán các loại bệnh tật, nguyên nhân, thuốc giải độc và phương pháp chữa trị, phải biết áp dụng phương thức cho thích hợp, cho nên đức Phật đã dạy Tứ Diệu Ðế (Bốn sự thật) chỉ rõ sự hiện hữu của đau khổ (Khổ đế), nguyên nhân của đau khổ (Tập đế), diệt trừ khổ não để được an lạc (Diệt đế) và con đường đưa đến diệt tận khổ đau (Ðạo đế). Tiến Sĩ Edward Conze, “Phật giáo.” Eberhart (Edward) Julius Dietrich Conze, 1904-1979, Ông sinh ngày 18 tháng 3 năm 1904 tại Forest Hill, Lewisham, London, là một triết gia và một nhà Phật học lỗi lạc người Anh gốc Đức. Ông vốn là một Ki Tô hữu, lúc trẻ đi theo chủ nghĩa Mác và sau này bỏ cả hai để nghiên cứu Phật Giáo. Ông đã phiên dịch và sắp xếp bộ Bát-nhã-ba-la-mật-đa kinh theo hệ thống và cũng từ đây, tư tưởng Đại thừa đã lan truyền khắp châu Âu, Mĩ. Đối với Phật tử châu Âu, những trứ tác của ông là tài liệu nghiên cứu tu tập Phật pháp quý báu không thể bỏ qua được.

15- ÐỨC PHẬT CỦA TOÀN THỂ NHÂN LOẠI.

Ðức Phật không phải là của riêng người Phật tử, Ngài là của toàn thể nhân loại. Giáo lý của Ngài thông dụng cho tất cả mọi người. Tất cả các Tôn giáo khai sáng sau Ngài, đều đã mượn rất nhiều các tư tưởng hay của Ngài.

Một học giả Hồi Giáo.

16- MỘT NGƯỜI CHA KHÔN NGOAN.

Ðức Phật là người cha nhìn thấy đàn con đang vui chơi trong ngọn lửa thế tục nguy hiểm, Ngài dùng mọi phương tiện để cứu các con ra khỏi ngôi nhà lửa và hướng dẫn chúng đến nơi an lạc của Niết bàn.

Giáo sư Lakshimi Narasu, “Tinh Hoa Của Phật giáo”

17- ÐỨC PHẬT LÀ MỘT CON ÐƯỜNG.

Tôi càng ngày càng cảm thấy đức Thích Ca Mâu Ni gần gũi nhất trong tính cách và ảnh hưởng của Ngài, Ngài là Ðường lối, là Chân lý và là Lẽ sống. Giám mục Milman

18- MỘT VẦNG THÁI DƯƠNG RỰC RỠ.

Trong thế giới giông tố và xung đột, hận thù và bạo lực, thông diệp của đức Phật sáng chói như vầng thái dương rực rỡ. Có lẽ không bao giờ thông điệp của Ngài lại thiết yếu hơn như trong thời đại của thế giới bom nguyên tử, khinh khí ngày nay. Hai ngàn năm trăm năm qua đã tăng thêm sanh khí và chân lý của thông điệp này. Chúng ta hãy nhớ lại bức thông điệp bất diệt này và hãy cố gắng thi triển tư tưởng và hành động của chúng ta trong ánh sáng giáo lý của Ngài. Có thể chúng ta phải bình thản đương đầu cả đến với những khủng khiếp của thời đại nguyên tử và góp phần nhỏ trong việc khuyến khích nghĩ đúng (Chánh tư duy) và hành động đúng (Chánh nghiệp).

Thủ tướng Ấn Độ, Nehru

19- CON NGƯỜI VĨ ÐẠI CHƯA TỪNG CÓ.

Ðây là giáo lý mà chúng ta có thể tin theo. Không nơi nào trong thế giới Tôn giáo, sùng bái và tín ngưỡng mà chúng ta có thể tìm một vị giáo chủ chói sáng như thế! Trong hàng loạt các vì sao, Ngài là vì tinh tú khổng lồ, vĩ đại nhất.

Một số các khoa học gia, triết gia, các nhà văn hóa đã tuyên bố về Ngài “Con Người Vĩ Ðại Nhất Chưa Từng Có.” Ánh hào quang của vị Thầy vĩ đại này soi sáng cái thế giới đau khổ và tối tăm, giống như ngọn hải đăng hướng dẫn và soi sáng nhân loại.

Một Văn Hào Âu Châu

20- GIÁO LÝ CĂN BẢN CỦA ÐỨC PHẬT.

Lịch thiệp, thanh tịnh, từ bi, xuyên qua sự Giải thoát khỏi lòng ích kỷ Tham dục, đó là giáo lý căn bản của Tôn giáo vĩ đại Á đông của đạo Phật.

Edwin Arthur Burtt “Ðức Phật Từ Bi” (1892 – September 6, 1989) là một triết gia Hoa Kỳ, sáng tác một cách rộng rãi về triết lý tôn giáo.

21- MỘT CÂY CẦU ÐƯỢC XÂY TOÀN HẢO.

Giáo pháp của đức Phật giống như một cây cầu được xây toàn hảo bằng thép linh động, gió và nước không làm hư được, tự nó thích ứng phù hợp trong mọi trạng huống thay đổi, nhưng đồng thời cũng làm vững chắc thêm cầu và mở con đường an lạc vĩnh cữu, đến Niết bàn. Phra Khantipalo, “Ðộ lượng” Phra Khantipalo là sinh năm 1932 tại Laurence Mills, Anh Quốc, và được thọ giới sa di tại Luân Đôn với Đại Trưởng lão Tiến sĩ Hammalawa Saddhatissa và sau này thọ giới tỳ kheo với Trưởng lão Buddharakshita tại Ấn Độ năm 1961. Khantipalo xả giới năm 1991 và kết hôn. Sau đó thành lập Trung Tâm Phật Giáo Bodhi Citta ở Bắc Queensland, Úc Đại Lợi. 22- THỨC TỈNH TRÁI TIM NHÂN LOẠI.

Chắc chắn từ miền Ðông Phương huyền bí, nơi đất mẹ mầu mỡ của Tôn giáo, cho chúng ta sự khám phá trung thực nơi Phật giáo từ khi Tôn giáo này cho chúng ta biết nền đạo đức huy hoàng và sự thanh khiết tiềm ẩn sâu xa trong bản tính tự nhiên của con người không cần đến một thần linh nào khác mà bản tính này vốn tiềm ẩn trong tâm của con người và thức tỉnh họ biến thành cuộc sống vinh quang.

Charles T. Gorham.

23- KHÔNG CÓ GÌ VƯỢT QUA ÐƯỢC PHẬT GIÁO.

Là Phật tử hay không phải là Phật tử, tôi đã quan sát mọi hệ thống của các Tôn giáo trên thế giới, tôi đã khám phá ra không một Tôn giáo nào có thể vượt qua được về phương diện vẻ đẹp và sự quán triệt, Bát chánh đạo và Tứ diệu đế của đức Phật. Tôi rất mãn nguyện đem ứng dụng cuộc đời tôi theo con đường đó. Giáo sư Rhys Davids

24- PHẬT GIÁO KHÔNG DẪN DẮT CHÚNG TA TỚI MỘT THIÊN ÐƯỜNG RỒ DẠI.

Phật giáo rất thực tế, vì Phật giáo lấy quan điểm thực tế đối với cuộc đời và thế giới. Phật giáo không sai lầm lôi kéo chúng ta đến sống trong một thiên đường rồ dại, Phật giáo cũng không đe đọa và hành hạ chúng ta bằng tất cả những loại sợ hãi giả tưởng và các mặc cảm tội lỗi. Phật giáo kêu gọi chúng ta nên chính xác và khách quan nhận những gì thế giới chung quanh chúng ta, và chỉ cho ta con đường đi tới tự do toàn hảo, hòa bình, an lành và Hạnh phúc.

Thượng Tọa Tiến Sĩ W.Rahula

25- SỨ MẠNG CỦA ÐỨC PHẬT.

Sứ mạng của đức Phật quả là độc đáo riêng biệt, vì thế cho nên sứ mạng này đứng biệt lập khác hẳn các Tôn giáo khác trên thế giới. Sứ mạng của Ngài là mang lý tưởng của những con chim đang bay trong không trung về gần với trái đất, bởi lẽ thực phẩm để nuôi sống chúng thuộc về trái đất. Hazrat Inayat Khan, ” Thông Ðiệp Sufi”

26- MỘT TÔN GIÁO VŨ TRỤ.

Tôn giáo tương lai sẽ là một Tôn giáo chung cho cả vũ trụ. Tôn giáo đó vượt ra ngoài ý tưởng một đấng Thiêng Liêng nào đó, các tín điều và lý thuyết. Tôn giáo đó bao trùm cả thiên nhiên và tinh thần, phải căn cứ vào ý niệm đạo giáo phát sanh từ những thực nghiệm của mọi vật, thiên nhiên và tinh thần như một sự thuần nhất đầy đủ ý nghĩa. Phật giáo đáp ứng được các điều đó.

-Albert Einstein-

27- PHẬT GIÁO VẪN GIỮ NGUYÊN KHÔNG BỊ ẢNH HƯỞNG

Lý thuyết của Phật pháp vẫn đứng vững ngày nay không bị ảnh hưởng bởi tiến trình của thời gian và sự tăng trưởng kiến thức, vẫn giữ nguyên như lúc ban đầu bày tỏ. Dù cho kiến thức khoa học tăng tiến đến thế nào trên chân trời trí óc của con người, trong phạm vi Giáo pháp (Dhamma) cũng vẫn có chỗ để thừa nhận và đồng hóa các khám phá xa hơn nữa. Về phương diện thu hút của lý thuyết này không dựa vào các khái niệm giới hạn của các tư tưởng sơ khai, về phương diện khả năng cũng không bị lệ thuộc vào những phủ định của tư tưởng.

(Franci Story, “Phật giáo, Một Tôn giáo Thế Giới”)

28- MỘT TÔN GIÁO HOAN HỶ

Phật giáo hoàn toàn chống hẳn lại sự u sầu, phiền muộn, dằn vật, thái độ buồn bã, tất cả những điều này được coi như làm trở ngại việc hiểu rõ chân lý. Mặt khác, việc đáng lưu ý ở đây rằng, hoan hỷ là một trong “Bảy Yếu Tố Giác ngộ”, những đức tính cần thiết phải được trau dồi để tiến tới Niết bàn.

(Thượng tọa Tiến Sĩ W.Rahula)

29- MỘT THÁCH THỨC VỚI CÁC TÔN GIÁO KHÁC.

Phật giáo như chúng ta đang thấy, những gì đã được ghi chép sưu tập lại rất là thực tế, không phải là một hệ thống giả thuyết của thời đại sơ khai, về phương diện này Phật giáo dám thách thức với các Tôn giáo khác.

(Giám Mục Gore, “Ðức Phật và Chúa Christ”)

30- KHÔNG CÓ SỰ GIẢ ÐỊNH TRONG PHẬT GIÁO

Ðiểm vinh quang trong Phật giáo là Phật giáo lấy trí tuệ làm yếu tố cốt lõi của sự cứu rỗi. Trong Phật giáo, đạo đức (Giới) và trí tuệ không thể tách rời nhau. Giới hình thành nền tảng của đời sống cao thượng, tri thức và trí tuệ là những yếu tố kiện toàn nó. Không quán triệt về luật nhơn quả và duyên sinh (Pratyasamutpada), thì không thể gọi là đạo đức chơn chánh, người gọi là đạo đức chơn chánh thì phải có được một nội quán và tri thức cần thiết này. Về lãnh vực này đạo Phật khác hẳn với các Tôn giáo khác. Các Tôn giáo thuộc nhất thần giáo khởi đầu với một số lý thuyết giả định và khi những giả định này mâu thuẩn với sự tiến bộ của tri thức Loài Người, thì gia tăng thêm phiền muộn. Ðạo Phật được thiết lập trên một tảng đá vững chắc của các sự thật, chính vì thế không bao giờ xa rời ánh sáng của tri thức.

(Giáo sư Lakhami Narasu, “Tinh Hoa Phật giáo.”)

31- ÐỨC PHẬT NHÌN XA HƠN CÁC NHÀ DUY TÂM HIỆN ÐẠI.

Ðức Cồ Ðàm bác bỏ hoàn toàn cả đến cái bóng của sự hiện hữu trường cữu bằng một sức mạnh siêu hình hữu ích lớn lao cho những sinh viên triết học và thấy rằng điều đó chỉ thỏa mãn một nữa trong lập luận về duy tâm nổi tiếng của Giám mục Berkeley. Thật là một dấu hiệu đáng kể về các lời đồn đại tế nhị của người Ấn về đức Cồ Ðàm đã có cái nhìn sâu xa hơn nhà duy tâm hiện đại vĩ đại nhất. Khuynh hướng về một tư tưởng Giác ngộ ngày nay trên khắp thế giới không nghiêng về thần học, nhưng nghiêng về triết học và tâm lý học. Học thuyết nhị nguyên luận đang trở nên nguy hiểm.

Nguyên tắc căn bản của sự tiến hóa và nhất nguyên luận đã được chấp nhận bởi các nhà tư tưởng.

(Giáo Sư Huxley, “Tiến Hóa Ðạo Ðức”)

32- CÁCH MẠNG VỀ TÔN GIÁO.

Hai mươi lăm thế kỷ qua, Ấn Ðộ mục kích một cuộc cách mạng về tri thức và về Tôn giáo lên đến cao độ đã lật đổ chủ nghĩa độc thần, các nhà tu ích kỷ và thiết lập một Tôn giáo hòa hợp, một hệ thống ánh sáng và tư tưởng được gọi là Giáo pháp (Dhamma), một Triết học Tôn giáo.

(Anagarika Dharmapala, “Cái Nợ Của Thế Giới Ðối Với Ðức Phật.”)

33- KẾ HOẠCH ÐỂ SỐNG.

Phật giáo là một phương thức làm sao để đạt được lợi lạc cao nhất từ cuộc sống. Phật giáo là một tôn giáo của trí tuệ mà ở đấy kiến thức và thông minh chiếm ưu thế. Ðức Phật không thuyết giảng để thâu nạp tín đồ mà là để soi sáng người nghe.

– Một Văn Hào Tây Phương”.

34- HÃY ÐẾN VÀ THẤY.

Phật giáo luôn luôn là vấn đề của biết và thấy chứ không phải là để tin suông. Giáo lý của đức Phật được gọi là Ehi- Passiko, mời bạn đến để thấy không phải đến để tin theo.

– Hòa thượng Tọa Tiến sĩ W. Rahula , “Ðức Phật Dạy Gì”

35- TÔN GIÁO CỦA CON NGƯỜI

Phật giáo sẽ trường tồn như mặt trời, mặt trăng và Loài Người hiện hữu trên mặt đất; do đó, Phật giáo là tôn giáo của con người, của nhân loại cũng như của tất cả.

– Bandaranaike, Cựu Thủ Tướng Sri Lanka.