Ðại Tạng Kinh Việt Nam
**Tiểu Bộ Kinh
Khuddaka Nikàya**
Hòa thượng Thích Minh Châu dịch Việt
Tập I
Kinh Tập
Sutta Nipata
Chương Bốn – Phẩm Tám
(XV) Kinh Chấp trượng (Sn 182)
Thế Tôn:
- Từ người cầm các trượng, Sợ hãi được sanh ra, Hãy xem các Loài Người, Trong khi đấu tranh nhau, Ta sẽ nói sợ hãi, Như Ta đã được biết.
- Thấy loài, người vùng vẫy, Như cá trong nước cạn, Thấy họ chống đối nhau, Ta rơi vào sợ hãi.
- Ðời toàn không lõi cây, Mọi phương đều dao động Muốn cho mình ngôi nhà, Ta không thấy nhà ở.
- Cuối cùng là xung đột, Thấy vậy Ta chán ngắt, Ðây Ta thấy mũi tên, Khó thấy, gắn vào tim.
- Ai bị mũi tên đâm, Chạy khắp mọi phương hướng, Ai rút mũi tên ra, Không chạy, liền ngồi xuống.
- Ở đây sự học tập, Ðã được nói rõ lên, Phàm triền phược ở đời, Chớ liên hệ với chúng, Ðâm thủng dục hoàn toàn, Tự học tập Niết-bàn.
- Chân thật không xông xáo, Không man trá, hai lưỡi, Không phẫn nộ, ẩn sĩ, Vượt tham ác, xan tham.
- Người nghĩ đến Niết-bàn, Bỏ ngủ, nhác, thụy miên, Không sống với phóng dật, Không an trú, quá mạn.
- Không rơi vào nói láo, Không tham ái các sắc, Cần liễu tri quá mạn, Sống từ bỏ bạo ác.
- Không hoan hỷ việc cũ, Không nhẫn chịu sự mới, Trong tổn giảm không sầu, Không liên hệ tham ái,
- Ái, Ta gọi bộc lưu, Mong cầu gọi bọt nước, Sở duyên gọi biến kể, Bùn dục khó vượt qua.
- ẩn sĩ không rời chân, Phạm chí trú đất liền, Vị từ bỏ tất cả, Thật được gọi an tịnh.
- Biết vậy, gọi người biết, Biết rồi không y pháp, Chơn chánh sống ở đời, Không tham ái một ai.
- Ai ở đây vượt dục, Ái khó vượt ở đời, Không sầu, không tham muốn, Cắt dòng không trói buộc.
- Trước Ông làm khô cạn Sau Ông không vật gì, Ở giữa không nắm giữ, Ông sẽ sống an tịnh.
- Toàn diện đối danh sắc, Không gì nghĩ “của ta” Không có gì không sầu, Không có già ở đời.
- Không nghĩ “đây của tôi “, Không nghĩ “đây của người “, Người không có tự ngã, Không sầu vì không ngã.
- Không tàn bạo, không tham, Không dục, thường đồng đẳng, Ðược hỏi Ta nói lên, Lợi ích bậc bất động.
- Bậc ly dục rõ biết, Vị ấy không sở hành, Thoát ly, không Tinh cần, Thấy an ổn khắp nơi.
- Bậc ẩn sĩ, không nói, Bằng nhau, thua, hơn nhau, An tịnh, ly xan tham, Không nhận, không bác bỏ. Thế Tôn giảng như vậy.