— Thật hy hữu thay, Hiền giả! Thật kỳ diệu thay, Hiền giả! Những câu hỏi sâu kín đã được trả lời từng điểm một bởi một đệ tử nghe nhiều, đã biết rõ giáo lý của bậc Ðạo Sư, và vị đệ tử ấy là Tôn giả Punna Mantaniputta. Thật Hạnh phúc thay cho các vị đồng Phạm hạnh! Thật chơn Hạnh phúc thay cho các vị đồng Phạm hạnh được thăm viếng, được thân cận Tôn giả Punna Mantaniputta! Nếu các vị đồng Phạm hạnh đội Tôn giả Punna Mantaniputta trên đầu với một cuộn vải làm khăn để được thăm viếng, để được thân cận, thì thật là Hạnh phúc cho các vị ấy, thật là chơn Hạnh phúc cho các vị ấy! Thật Hạnh phúc cho chúng tôi, thật chơn Hạnh phúc cho chúng tôi được thăm viếng, được thân cận Tôn giả Punna Mantaniputta!
Khi được nói vậy, Tôn giả Punna Mantaniputta nói với Tôn giả Sariputta:
— Tôn giả tên là gì, và các vị đồng Phạm hạnh biết Tôn giả như thế nào?
— Hiền giả, tôi tên là Upatissa, và các vị đồng Phạm hạnh biết tôi là Sariputta.
— Tôi đang luận bàn với bậc đệ tử được xem là ngang hàng với bậc Ðạo Sư mà không được biết là Tôn giả Sariputta. Nếu chúng tôi được biết là Tôn giả Sariputta, thì chúng tôi đã không nói nhiều như vậy. Thật hy hữu thay, Hiền giả! Thật kỳ diệu thay, Hiền giả! Những câu hỏi sâu kín đã được trả lời từng điểm một, bởi một đệ tử nghe nhiều, đã biết rõ giáo lý của bậc Ðạo Sư. Và vị đệ tử ấy là Tôn giả Sariputta. Thật Hạnh phúc thay cho các vị đồng Phạm hạnh! Thật chơn Hạnh phúc thay cho các vị đồng Phạm hạnh… được thăm viếng, được thân cận Tôn giả Sariputta! Nếu các vị đồng Phạm hạnh đội Tôn giả Sariputta trên đầu với một cuộn vải làm khăn để được thăm viếng, được thân cận, thì thật Hạnh phúc cho các vị ấy, thật chơn Hạnh phúc cho các vị ấy! Thật Hạnh phúc cho chúng tôi, thật chơn Hạnh phúc cho chúng tôi được thăm viếng, được thân cận Tôn giả Sariputta!
Như vậy, hai bậc cao đức ấy cùng nhau thiện thuyết, cùng nhau tùy hỷ.
Xem chi tiết:
Kinh Trung Bộ – Tập I – 24. Kinh Trạm xe (Rathavinìta sutta)