1. Du sĩ ngoại đạo SuBhadda nói với Tôn giả [[ANanda:

– Thật là lợi ích, thưa Tôn giả [[ANanda, thật là thiện lợi, thưa Tôn giả [[ANanda, được thọ lễ quán đảnh làm đệ tử trước mặt bậc Ðạo Sư!

Và du sĩ ngoại đạo SuBhadda được xuất gia, được thọ đại giới với Thế Tôn. Thọ đại giới không bao lâu, đại đức SuBhadda ở một mình, an tịnh, không phóng dật, tinh tấn, sống nhiệt tâm, cần mẫn. Và không bao lâu, vị này chứng được mục đích tối cao mà con cháu các lương gia đã xuất gia, từ bỏ gia đình, sống không gia đình hướng đến. Ðó là vô thượng Phạm hạnh ngay trong hiện tại, tự giác chứng và an trú. Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, những gì nên làm đã làm, sau đời này sẽ không có đời sống khác nữa.

Và đại đức SuBhadda trở thành một A-la-hán nữa. Ðại đức là vị đệ tử cuối cùng được Thế Tôn tế độ.

Xem chi tiết: Tụng phẩm V kinh Đại bát niết bàn

Kinh Trường Bộ – Tập I – 16. Kinh Ðại Bát-Niết-bàn (Mahàparinibbàna sutta)