Tương Ưng Bộ – Samyutta Nikaya Hòa thượng Thích Minh Châu dịch Việt
Tập I – Thiên Có Kệ
Chương VIII
Tương Ưng Trưởng lão Vangìsa
II. Bất lạc: Arati (S.i,186)
1) Một thời…,…
2) Tôn giả Vangìsa trú ở Alavi, tại ngôi đền ở Aggàvi cùng với giáo thọ sư Tôn giả Nigrodha Kappa.
3) Lúc bấy giờ, Tôn giả Nigrodha Kappa sau buổi ăn, trên con đường Khất thực trở về, đi vào tịnh xá và không ra khỏi tịnh xá cho đến chiều hay ngày mai.
4) Lúc bấy giờ Tôn giả Vangìsa tâm sanh bất mãn, bị lòng dục quấy phá.
5) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: “Thật bất lợi cho ta! Thật bất lợi cho ta! Thật không lợi cho ta! Thật bất hạnh cho ta! Thật không may cho ta! Vì rằng tâm sanh bất mãn nơi ta, và ta bị lòng dục quấy phá. Làm thế nào ngay hiện tại có người khác có thể đoạn trừ bất mãn nơi ta và làm khởi lên thỏa mãn cho ta? Hay là ta tự mình đoạn trừ bất mãn nơi ta và làm cho thỏa mãn khởi lên cho ta?”
6) Rồi Tôn giả Vangìsa sau khi tự mình đoạn trừ bất mãn và làm thỏa mãn khởi lên, liền ngay trong lúc ấy nói lên bài kệ này:
Ta bỏ lạc, bất lạc, Mọi tâm tư gia sự, Không tạo một chỗ nào, Thành cơ sở Tham dục. Ai thoát khỏi rừng tham, Thoát ly mọi Tham dục, Ly tham không đắm trước, Xứng danh chơn Tỷ-kheo. Phàm địa giới, không giới, Cả sắc giới trong đời, Mọi vật đều biến hoại, Mọi sự đều Vô thường. Ai hiểu biết như vậy, Sở hành sẽ chân chính. Chúng sanh thường chấp trước, Ðối với các sanh y, Ðối vật họ thấy, nghe Họ ngửi, nếm, xúc chạm. Ở đây, ai đoạn dục, Tâm tư không nhiễm ô, Không mắc dính chỗ này, Vị ấy danh Mâu-ni. Ðối với sáu mươi pháp, Thuộc vọng tưởng phi pháp, Phàm phu thường chấp trước, Chấp thủ và tham đắm. Tỷ-kheo không phiền não, Không nói lời ác ngữ, Sáng suốt, tâm thường định, Không dối trá, thận trọng, Thoát ly mọi tham ái. Vị Mâu-ni chứng đạt, Cảnh Niết-bàn tịch tịnh, Chờ đón thời mệnh chung, Với tâm tư vắng lặng, Thanh thoát nhập Niết-bàn.