3) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: “Nay Thế Tôn với bài pháp thoại liên hệ đến Niết-bàn, đang thuyết giảng cho các Tỷ-kheo, khích lệ, làm cho phấn khởi, làm cho hoan hỷ. Và những Tỷ-kheo ấy chú tâm, chú ý, tập trung tất cả tâm tư, lắng tai nghe pháp. Vậy trước mặt Thế Tôn, ta hãy nói lên những bài kệ tán thán thích ứng.”
Xem chi tiết:
Kinh Tương Ưng – Tập 1 – Thiên Có Kệ – Chương VIII – Tương Ưng Trưởng lão Vangìsa – VIII. Một Ngàn và Nhiều Hơn (S.i,192)