IV. Chúng Không Phải (S.i,22)
1) Một thời Thế Tôn trú ở Sàvatthi (Xá-vệ), Jetavana (Thắng Lâm), tại vườn ông Anàthapindika (Cấp Cô Ðộc).
2) Rồi rất nhiều quần tiên Satullapa, sau khi đêm đã gần mãn, với dung sắc thù thắng chói sáng toàn vùng Jetavana, đi đến Thế Tôn, sau khi đến, Đảnh lễ Thế Tôn rồi đứng một bên.
3) Ðứng một bên, một vị Thiên nói lên bài kệ này trước mặt Thế Tôn:
Giữa Loài Người chúng ta, Có các dục Vô thường. Ai hưởng chúng ở đời, Bị chúng trói, chúng buộc. Phóng dật đối với chúng, Khó thoát ly với chúng, Người nào khó thoát ly, Bị thần chết chinh phục. Họa từ Dục vọng sanh, Khổ từ Dục vọng khởi, Dục vọng được nhiếp phục, Nhờ vậy họa nhiếp phục, Tai họa được nhiếp phục, Nhờ vậy khổ nhiếp phục. Vật sai biệt ở đời, Chúng không phải các dục, Chính tư niệm tham ái, Là Dục vọng con người. Vật sai biệt tồn tại, Như vậy ở trên đời, Do vậy bậc Hiền trí, Ðiều phục các Dục vọng. Hãy từ bỏ phẫn nộ, Hãy nhiếp phục kiêu mạn, Hãy vượt qua tất cả, Mọi kiết sử trói buộc. Chớ có quá chấp trước, Ðối với danh sắc ấy, Khổ không thể đến được, Với ai không có gì. Hãy từ bỏ tính toán, Không chạy theo hư tưởng, Cắt đứt mọi tham ái, Với danh sắc ở đời. Vị ấy đoạn phiền trược, Không lo âu, không ái; Chư Thiên và Loài Người, Ðời này hay đời sau, Ở cảnh giới Chư Thiên, Hay tại mọi trú xứ, Tìm cầu nhưng không gặp, Vết tích của vị ấy, Họ tìm nhưng không thấy, Vị Giải thoát như vậy.
(Tôn giả Mogharàjà nói như vầy)
Chư Thiên và Loài Người, Ðời này hay đời sau, Bậc tối thượng Loài Người, Lo Hạnh phúc chúng sanh, Họ Đảnh lễ vị ấy, Nên tán thán họ không?
(Bậc Thế Tôn lên tiếng)
Này Mogharàjà Họ cũng nên tán thán, Bậc Giải thoát như vậy. Này Tỷ-kheo khất sĩ, Nếu họ biết Chánh pháp, Ðoạn trừ được nghi hoặc, Họ trở thành Giải thoát.
Xem chi tiết:
Kinh Tương Ưng Bộ – Tập I – Thiên Có Kệ – Chương I – Tương Ưng Chư Thiên – IV. Phẩm Quần Tiên