Kinh Tiểu Bộ – Khuddhaka Nikaya Hòa thượng Thích Minh Châu dịch Việt
Tập I
XV. Phẩm An Lạc
197. “Vui thay, chúng ta sống, Không hận, giữa hận thù! Giữa những người thù hận, Ta sống, không hận thù!” | 198. “Vui thay, chúng ta sống, Không bệnh, giữa ốm đau! Giữa những người bệnh hoạn, Ta sống, không ốm đau.” |
---|---|
199. “Vui thay, chúng ta sống, Không rộn giữa rộn ràng; Giữa những người rộn ràng, Ta sống, không rộn ràng.” | 200. “Vui thay chúng ta sống, Không gì, gọi của ta. Ta sẽ hưởng hỷ lạc, Như Chư Thiên Quang Âm.” |
201. “Chiến thắng sinh thù oán, Thất bại chịu khổ đau, Sống tịch tịnh an lạc. Bỏ sau mọi thắng bại.” | 202. “Lửa nào sánh lửa tham? Ác nào bằng sân hận? Khổ nào sánh khổ uẩn, Lạc nào bằng tịnh lạc.” |
203. “Ðói ăn, bệnh tối thượng, Các hành, khổ tối thượng, Hiểu như thực là vậy, Niết Bàn, lạc tối thượng.” | 204 “Không bệnh, lợi tối thượng, Biết đủ, tiền tối thượng, Thành tín đối với nhau, Là bà con tối thượng. Niết Bàn, lạc tối thượng.” |
205. “Ðã nếm vị độc cư, Ðược hưởng vị nhàn tịnh, Không sợ hải, không ác, Nếm được vị pháp hỷ.” | 206. “Lành thay, thấy thánh nhân, Sống chung thường hưởng lạc. Không thấy những người ngu, Thường thường được an lạc.” |
207. “Sống chung với người ngu, Lâu dài bị lo buồn. Khổ thay gần người ngu, Như thường sống kẻ thù. Vui thay, gần người trí, Như chung sống bà con.” | 208. “Bậc hiền sĩ, trí tuệ Bậc nghe nhiều, trì giới, Bậc tự chế, Thánh nhân; Hãy gần gũi, thân cận Thiện nhân, trí giả ấy, Như trăng theo đường sao.” |