Tương Ưng Bộ – Samyutta Nikaya Hòa thượng Thích Minh Châu dịch Việt

Tập I – Thiên Có Kệ

Chương XI

Tương Ưng Sakka

I. Phẩm Thứ Nhất

I. Suvìra (S.i,216)

1) Như vầy tôi nghe.

Một thời Thế Tôn ở Sàvatthi, Jetavana, tại vườn ông Anàthapindika.

2) Rồi Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo:

“– Này các Tỷ-kheo.” — Bạch Thế Tôn. Các vị Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn.

3) Thế Tôn nói như sau:

4) — Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, các Asùra (A-tu-la) tấn công Thiên chủ. Rồi này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka gọi Thiên tử Suvìra:

” — Này Suvìra thân yêu, các Asùra ấy tấn công Chư Thiên. Này Suvìra thân yêu, hãy đi nghênh đánh các Asùra”.

” — Thưa vâng, Tôn giả”.

Này các Tỷ-kheo, Thiên tử Suvìra vâng đáp Thiên chủ Sakka, nhưng phóng dật, không chịu làm gì.

5) Lần thứ hai, này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka gọi Thiên tử Suvìra:

” — Này Suvìra thân yêu, các Asùra ấy tấn công Chư Thiên. Này Suvìra thân yêu, hãy đi nghênh đánh các Asùra”.

” — Thưa vâng, Tôn giả

Này các Tỷ-kheo, Thiên tử Suvìra vâng đáp Thiên chủ Sakka, nhưng phóng dật, không chịu làm gì.

6) Lần thứ ba, này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka gọi Thiên tử Suvìra:

” — Này Suvìra thân yêu, các Asùra ấy tấn công Chư Thiên. Này Suvìra thân yêu, hãy đi nghênh đánh các Asùra.”

” — Thưa vâng, Tôn giả.”

Này các Tỷ-kheo, Thiên tử Suvìra vâng đáp Thiên chủ Sakka, nhưng phóng dật không chịu làm gì.

7) Rồi này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka nói lên bài kệ với Thiên tử Suvìra:

Không nỗ lực, Tinh cần, Vẫn đạt được an lạc, Suvìra hãy đi, Giúp ta đạt pháp ấy.

8) (Suvìra):

Kẻ nhác, không nỗ lực, Và không làm việc gì, Mọi ước vọng thành đạt, Hướng tối thượng là gì? (Này Sakka).

9) (Sakka):

Kẻ nhác, không nỗ lực, Chứng được tối hậu lạc. Suvìra hãy đi, Giúp ta đạt pháp ấy.

10) (Suvìra):

Này Thiên chủ Sakka, Không làm, chứng lạc ấy, Không sầu, không Nhiệt não, Hướng tối thượng là gì? (Này Sakka).

11) (Sakka):

Nếu không có làm gì, Thời không có Tái sanh, Ðường ấy hướng Niết-bàn. Suvìra, hãy đi, Giúp ta đạt pháp ấy.

12) Này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka ấy, sống nhờ quả Công đức của mình, trị vì và cai trị Chư Thiên ở Tam thập tam thiên, sẽ là người tán thán nỗ lực và tinh tấn. Ở đây, này các Tỷ-kheo, các Ông làm cho sáng chói, vị ấy khi các Ông xuất gia trong pháp luật khéo thuyết như vậy, nỗ lực, Tinh cần hay tinh tấn để đạt được những gì chưa đạt, để chứng được những gì chưa chứng, để ngộ được những gì chưa ngộ.

II. Susìma (S.i,217)

1) Trú ở Sàvatthi, tại Jetavana.

2) Rồi Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: “– Này các Tỷ-kheo.” “– Bạch Thế Tôn”. Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn.

3) Thế Tôn nói như sau:

4) — Này các Tỷ-kheo, thuở xưa các A-tu-la tấn công Chư Thiên. Rồi này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka gọi Thiên tử Susìma:

” — Này Susìma thân yêu, các A-tu-la ấy tấn công Chư Thiên. Này Susìma thân yêu, hãy đi nghênh đánh các A-tu-la.”

“– Thưa vâng, Tôn giả.”

Này các Tỷ-kheo, Thiên tử Susìma vâng đáp Thiên chủ Sakka, nhưng phóng dật, không chịu làm gì.

5) Lần thứ hai, này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka gọi Thiên tử Susìma… nhưng phóng dật, không chịu làm gì.

6) Lần thứ ba, này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka gọi Thiên tử Susìma… nhưng phóng dật, không chịu làm gì.

7) Rồi này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka nói lên bài kệ với Thiên tử Susìma:

Không nỗ lực Tinh cần, Vẫn đạt được an lạc, Susìma hãy đi, Giúp ta đạt pháp ấy.

8) (Susìma):

Kẻ nhác không nỗ lực, Và không làm được gì, Mọi dục (Kàma) đều thành đạt, Hướng tối thượng là gì? (Này Sakka)

9) (Sakka):

Kẻ nhác không nỗ lực, Chứng được tối hậu lạc, Susìma hãy đi, Giúp ta đạt pháp ấy.

10) (Susìma):

Này Thiên chủ Sakka, Không làm, chứng lạc ấy, Không sầu, không Nhiệt não, Hướng tối thượng là gì? (Này Sakka).

11) (Sakka):

Nếu không có làm gì, Thời không có Tái sanh, Ðường ấy hướng Niết-bàn, Susìma, hãy đi, Giúp ta đạt quả ấy.

12) Này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka ấy, sống nhờ quả Công đức của mình, trị vì và cai trị Chư Thiên ở Tam thập tam thiên, sẽ là người tán thán, nỗ lực và tinh tấn. Ở đây, này các Tỷ-kheo, các Ông làm cho sáng chói vị ấy khi các Ông xuất gia trong pháp luật khéo thuyết như vậy, nỗ lực, Tinh cần, tinh tấn để đạt được những gì chưa đạt, để chứng những gì chưa chứng, để ngộ những gì chưa ngộ.

III. Dhajaggam: Ðầu Lá Cờ (S.i,218)

1) Thế Tôn trú ở Sàvatthi, Jetavana, tại vườn ông Anàthapindika.

2) Rồi Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: “– Này các Tỷ-kheo.” “– Thưa vâng, bạch Thế Tôn.” Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn.

3) Thế Tôn nói như sau:

4) — Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, một cuộc chiến dữ dội khởi lên giữa Chư Thiên và các Asùra.

5) Rồi này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka gọi Chư Thiên ở Tam thập tam thiên:

” — Này thân hữu, khi các Ông lâm chiến, nếu sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên; lúc ấy, các Ông hãy nhìn nơi đầu ngọn cờ của ta. Khi các Ông nhìn lên đầu ngọn cờ của ta, thời sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược sẽ tiêu diệt.

6) Nếu các Ông không ngó lên đầu ngọn cờ của ta, thời hãy ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Pajàpati. Khi các Ông ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Pajàpati, thời sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên, cũng sẽ tiêu diệt.

7) Nếu các Ông không ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Pajàpati, hãy ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Varuna. Khi các Ông ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Varuna, thời sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên cũng sẽ tiêu diệt.

8) Nếu các Ông không ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Varuna, hãy ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Isàna. Khi các Ông ngó lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Isàna, thời sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên, cũng sẽ tiêu diệt.”

9) Này các Tỷ-kheo, khi họ nhìn lên đầu ngọn cờ của Thiên chủ Sakka, hay khi họ nhìn lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Pajàpati, hay khi họ nhìn lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Varuna, hay khi họ nhìn lên đầu ngọn cờ của Thiên vương Isàna, thời sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược được khởi lên, có thể sẽ biến diệt và sẽ không biến diệt.

10) Vì cớ sao? Này các Tỷ-kheo, vì Thiên chủ Sakka chưa đoạn diệt tham, chưa đoạn diệt sân, chưa đoạn diệt si, còn nhát gan, hoảng hốt, hoảng sợ, hoảng chạy.

11) Và này các Tỷ-kheo, Ta nói như sau: Này các Tỷ-kheo, khi các Ông đi vào rừng, đi đến gốc cây hay đi đến nhà trống, nếu run sợ, hoảng hốt, hay lông tóc dựng ngược có khởi lên, trong khi ấy hãy niệm nhớ đến Ta: “Ngài là Thế Tôn, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhơn Sư, Phật, Thế Tôn”.

12) Này các Tỷ-kheo, khi các Ông niệm nhớ đến Ta, thời sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên, sẽ được tiêu diệt.

13) Nếu các Ông không niệm nhớ đến Ta, hãy niệm nhớ đến Pháp: “Ðây là Pháp do Thế Tôn khéo thuyết, thiết thực hiện tại, có quả tức thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, do người trí tự mình giác hiểu.”

14) Này các Tỷ-kheo, khi các Ông niệm nhớ đến Pháp, thời sợ hãi, hoảng hốt hay lông tóc dựng ngược có khởi lên sẽ tiêu diệt.

15) Nếu các Ông không niệm nhớ đến Pháp, hãy niệm nhớ đến chúng Tăng: “Chúng Tăng đệ tử Thế Tôn là bậc Thiện hạnh; chúng Tăng đệ tử Thế Tôn là bậc Trực hạnh; chúng Tăng đệ tử Thế Tôn là bậc Chánh hạnh; chúng Tăng đệ tử Thế Tôn là bậc Như pháp hạnh, tức là bốn đôi, tám chúng. Chúng Tăng đệ tử này của Thế Tôn đáng được Cúng dường, đáng được hiến dâng, đáng được bố thí, đáng được chấp tay, là vô thượng phước điền ở trên đời.”

16) Này các Tỷ-kheo, khi các Ông niệm nhớ đến chúng Tăng, thời sợ hãi, hoảng hốt, hay lông tóc dựng ngược có khởi lên sẽ tiêu diệt.

17) Vì sao? Này các Tỷ-kheo, Như Lai, bậc Ứng Cúng, Chánh Biến Tri đã ly tham, ly sân, ly si, không nhát gan, không hoảng hốt, không hoảng sợ, không hoảng chạy.

18) Thế Tôn nói như vậy, Thiện Thệ nói vậy xong, bậc Ðạo Sư nói tiếp:

Này các vị Tỷ-kheo, Trong rừng hay gốc cây, Hay tại căn nhà trống, Hãy niệm bậc Chánh Giác. Các Ông có sợ hãi, Sợ hãi sẽ tiêu diệt. Nếu không tư niệm Phật, Tối thượng chủ ở đời, Và cũng là Ngưu vương, Trong thế giới Loài Người, Vậy hãy tư niệm Pháp, Hướng thượng, khéo tuyên thuyết. Nếu không tư niệm Pháp, Hướng thượng, khéo tuyên thuyết, Vậy hãy tư niệm Tăng, Là phước điền vô thượng. Vậy này các Tỷ-kheo, Như vậy tư niệm Phật, Tư niệm Pháp và Tăng, Sợ hãi hay hoảng hốt, Hay lông tóc dựng ngược, Không bao giờ khởi lên.

IV. Vepacitti hay Kham Nhẫn (S.i,220)

1) Tại Sàvatthi, Jetavana… (như trên)…

2) Thế Tôn thuyết như sau:

3) — Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, cuộc chiến xảy ra giữa Chư Thiên và các Asura, rất là khốc liệt.

4) Này các Tỷ-kheo, Vepacitti, vua các A-tu-la gọi các A-tu-la:

“– Này Thân hữu, trong cuộc chiến đang khởi lên giữa Chư Thiên và loài A-tu-la, rất là khốc liệt, nếu các A-tu-la thắng và Chư Thiên bại, hãy trói Thiên chủ Sakka (hai tay, hai chân) và thứ năm là cổ và dắt vị ấy đến trước mặt ta, trong thành của các A-tu-la.”

5) Còn Thiên chủ Sakka gọi Chư Thiên ở Tam thập tam thiên:

“– Này Thân hữu, trong trận chiến giữa Chư Thiên và các loài A-tu-la, trận chiến rất khốc liệt, nếu Chư Thiên thắng và các loài A-tu-la bại, hãy trói Vepacitti, vua các A-tu-la hai tay, hai chân và thứ năm là cổ, và dắt vị ấy lên trước mặt ta, trong giảng đường Sudhamma (Thiện Pháp)”.

6) Nhưng này các Tỷ-kheo trong trận chiến ấy Chư Thiên thắng và các loài A-tu-la bại.

7) Rồi này các Tỷ-kheo, Chư Thiên ở Tam thập tam thiên trói A-tu-la vương Vepacitti, trói hai tay, hai chân và thứ năm là cổ, rồi dẫn đến trước mặt Thiên chủ Sakka, trong giảng đường Sudhamma.

8) Tại đây, này các Tỷ-kheo, vua các A-tu-la, Vepacitti bị trói hai tay, hai chân và thứ năm là cổ, khi Thiên chủ Sakka đi vào và đi ra khỏi giảng đường Sudhamma, nhiếc mắng, mạ lị Thiên chủ Sakka với những lời thô ác, độc ngữ.

9) Rồi này các Tỷ – kheo, người đánh xe Màtali nói lên những bài kệ với Thiên chủ Sakka:

Này Thiên chủ Sakka, Có phải là Ông sợ, Hay vì Ông yếu hèn, Nên mới phải kham nhẫn, Khi Ông nghe ác ngữ, Từ Vepacitti?

10) (Sakka):

Không phải vì sợ hãi, Không phải vì yếu hèn, Mà ta phải kham nhẫn, Với Vepacitti. Sao kẻ trí như ta, Lại liên hệ người ngu?

11) (Màtali):

Kẻ ngu càng nổi khùng, Nếu không người đối trị, Vậy với hình phạt nặng, Kẻ trí trị người ngu.

12) (Sakka):

Như vậy theo ta nghĩ, Chỉ đối trị người ngu, Biết kẻ khác phẫn nộ, Giữ niệm tâm an tịnh.

13) (Màtali):

Hỡi này Vàsana, Sự kham nhẫn như vậy, Ta thấy là lỗi lầm, Khi kẻ ngu nghĩ rằng: “Vì sợ ta, nó nhẫn” Kẻ ngu càng hăng tiết, Như bò thấy người chạy, Càng hung hăng đuổi dài.

14) (Sakka):

Hãy để nó suy nghĩ, Như ý nó mong muốn, Nghĩ rằng, ta kham nhẫn, Vì ta sợ hãi nó. Trong tư lợi tối thượng, Không gì hơn kham nhẫn. Người đầy đủ sức mạnh, Chịu nhẫn người yếu kém, Nhẫn ấy gọi tối thượng, Thường nhẫn kẻ yếu hèn. Sức mạnh của kẻ ngu, Ðược xem là sức mạnh, Thời sức mạnh kẻ mạnh, Lại được gọi yếu hèn. Người mạnh hộ trì pháp, Không nói lời phản ứng, Bị mắng nhiếc, mắng lại, Ác hại nặng nề hơn. Bị mắng, không mắng lại, Ðược chiến thắng hai lần. Sống lợi ích cả hai, Lợi mình và lợi người, Biết kẻ khác tức giận, Giữ niệm, tâm an tịnh, Là y sĩ cả hai, Chữa mình và chữa người, Quần chúng nghĩ là ngu, Vì không giỏi Chánh pháp.

15) Này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka ấy đã tự nuôi sống với quả Công đức của mình, đã ngự trị và cai trị Chư Thiên Tam thập tam thiên, sẽ nói lời tán thán nhẫn nhục và nhu hòa.

16) Ở đây, này các Tỷ-kheo, các Ông hãy làm chói sáng pháp luật này bằng cách trong khi xuất gia trong pháp và luật khéo giảng này, hãy thật hành kham nhẫn và nhu hòa.

V. Thắng Lợi Nhờ Thiện Ngữ (S.i,222)

1) Nhân duyên ở Sàvatthi.

2) — Này các Tỷ-kheo, thuở xưa, một trận chiến kịch liệt xảy ra giữa Chư Thiên và các Asura.

3) Rồi này các Tỷ-kheo, Vepacitti, vua các A-tu-la, nói với Thiên chủ Sakka:

” — Này Thiên chủ, hãy chấp nhận, ai khéo nói, người ấy thắng.”

” — Này Vepacitti, ta chấp nhận, ai khéo nói, người ấy thắng.”

4) Rồi này các Tỷ-kheo, Chư Thiên và các Asura sắp các hội chúng và nói:

” — Hội chúng này sẽ phán đoán ai khéo nói, ai không khéo nói.”

5) Rồi này các Tỷ-kheo, Vepacitti, vua các A-tu-la, nói với Thiên chủ Sakka:

“– Này Thiên chủ, hãy nói lên bài kệ”.

6) Ðược nói vậy, này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka nói với Vepacitti, vua các A-tu-la:

“– Này Vepacitti, ở đây, Ông là vị Thiên lớn tuổi hơn. Này Vepacitti, hãy nói lên bài kệ”.

7) Khi được nói vậy, này các Tỷ-kheo, vua các A-tu-la, Vepacitti nói lên bài kệ này:

Kẻ ngu càng nổi khùng Nếu không người đối trị, Vậy với hình phạt nặng, Kẻ trí trị người ngu.

8) Này các Tỷ-kheo, các A-tu-la tán thán bài kệ của Vepacitti, vua các A-tu-la. Còn Chư Thiên thời im lặng.

9) Rồi này các Tỷ-kheo, Vepacitti, vua các A-tu-la, nói với Thiên chủ Sakka:

“– Này Thiên chủ, hãy nói lên bài kệ”.

10) Khi được nói vậy, này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka nói lên bài kệ này:

Như vậy theo ta nghĩ, Chỉ chế ngự người ngu, Biết kẻ khác phẫn nộ, Giữ niệm, tâm an tịnh.

11) Này các Tỷ-kheo, Chư Thiên tán thán bài kệ của Thiên chủ Sakka, còn các A-tu-la thời im lặng.

12) Rồi này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka nói với Vepacitti, vua các A-tu-la:

“– Này Vepacitti, hãy nói lên bài kệ”

(Vepacitti):

Hỡi này Vàsava, Sự kham nhẫn như vậy, Ta thấy là lầm lỗi, Khi kẻ ngu nghĩ rằng: “Vì sợ ta, nó nhẫn”. Kẻ ngu càng hăng tiết, Như bò thấy người chạy, Càng hung hăng đuổi dài.

13) Này các Tỷ-kheo, các A-tu-la tán thán bài kệ của Vepacitti, vua các A-tu-la, còn Chư Thiên thời im lặng.

14) Rồi Vepacitti, vua các A-tu-la, nói với Thiên chủ Sakka:

“– Này Thiên chủ, hãy nói lên bài kệ”.

15) Khi được nói vậy, này các Tỷ kheo, Thiên chủ Sakka nói lên bài kệ này:

Hãy để nó suy nghĩ, Như ý nó mong muốn, Nghĩ rằng ta kham nhẫn, Vì ta sợ hãi nó. Trong tư lợi tối thượng, Không gì hơn kham nhẫn. Người đầy đủ sức mạnh, Chịu nhẫn người yếu kém, Nhẫn ấy gọi tối thượng. Thường nhẫn kẻ yếu hèn, Sức mạnh của kẻ ngu, Ðược xem là sức mạnh, Thời sức mạnh kẻ mạnh, Lại được gọi yếu hèn. Người mạnh hộ trì pháp, Không nói lời phản ứng. Bị mắng, nhiếc mắng lại, Sẽ hại nặng nề hơn. Bị mắng, không mắng lại, Ðược chiến thắng hai lần. Sống lợi ích cả hai, Lợi mình và lợi người, Biết kẻ khác tức giận, Giữ niệm, tâm an tịnh, Là y sĩ cả hai, Chữa mình và chữa người, Quần chúng nghĩ là ngu, Vì không giỏi Chánh pháp.

16) Này các Tỷ-kheo, Chư Thiên tán thán bài kệ của Thiên chủ Sakka, còn các A-tu-la thời im lặng.

17) Rồi này các Tỷ-kheo, hội chúng Chư ThiênA-tu-la nói như sau:

18) “Những bài kệ của Vepacitti, vua các A-tu-la, nói lên là những lời bạo lực, những lời đao kiếm, đưa đến đấu tranh, bất hòa, gây hấn.

19) Còn những bài kệ, Thiên chủ Sakka nói lên là những lời không thuộc bạo lực, những lời không thuộc đao kiếm, không đưa đến đấu tranh, không đưa đến bất hòa, không đưa đến gây hấn, thắng lợi đã về Thiên chủ Sakka, nhờ khéo nói”.

20) Như vậy, này các Tỷ-kheo, thắng lợi về Thiên chủ Sakka nhờ khéo nói.

VI. Tổ Chim (S.i,224)

1) Nhân duyên ở Sàvatthi.

2) — Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, giữa Chư Thiên và các A-tu-la, xảy ra cuộc chiến rất ác liệt.

3) Này các Tỷ-kheo, trong cuộc chiến ấy, các A-tu-la thắng trận, Chư Thiên bại trận.

4) Này các Tỷ-kheo, Chư Thiên bại trận thời lui về phương Bắc, còn các A-tu-la đuổi theo họ.

5) Rồi này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka nói lên bài kệ với người đánh xe Màtali:

Hỡi này Màtali, Hãy giữ cho gọng xe, Tránh khỏi các tổ chim, Giữa các cây bông gòn. Thà trao mạng sống ta, Cho các A-tu-la, Còn hơn khiến các chim, Trở thành không tổ ấm.

6) “– Thưa vâng, Tôn giả”.

Này các Tỷ-kheo, người đánh xe Màtali vâng đáp Thiên chủ Sakka, liền đánh xe trở lui, cỗ xe có ngàn con tuấn mã kéo.

7) Rồi này các Tỷ-kheo, các A-tu-la suy nghĩ: “Nay cỗ xe có ngàn con tuấn mã kéo của Thiên chủ Sakka đã trở lui. Lần thứ hai, Chư Thiên sẽ tiến đánh các A-tu-la”. Nghĩ vậy, họ sợ hãi lui vào trong thành phố A-tu-la.

8) Như vậy, này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka lại thắng trận, nhờ theo Chánh pháp.

VII. Không Gian Trá (S.i,225)

1) Ở Sàvatthi.

2) — Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka trong khi Thiền tịnh độc cư, khởi lên ý nghĩ sau đây: “Dầu ai là kẻ thù của ta. Ðối với họ, ta không có gian trá”.

3) Rồi này các Tỷ-kheo, Vepacitti, vua các A-tu-la, với tâm của mình biết tâm của Thiên chủ Sakka, liền đi đến Thiên chủ Sakka.

4) Này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka thấy Vepacitti, vua các A-tu-la, từ xa đi đến, thấy vậy liền nói với vua A-tu-la:

“–Hãy đứng lại, này Vepacitti, Ông đã bị bắt”.

5) “– Này Thân hữu, tâm của Ông trước như thế nào, chớ có bỏ tâm ấy”.

6) “– Này Vepacitti, Ông có thể thề: ‘Ta không bao giờ gian trá’”.

7) (Vepacitti):

Ác báo do vọng ngôn, Ác báo do báng Thánh, Ác báo do phản bạn, Ác báo do vong ân. Này Sujampati, Ai gian trá với Ông, Người ấy sẽ thọ lãnh, Các quả báo như vậy.

VIII. Vua A-tu-la Verocana hay Mục Ðích (S.i,225)

1) Nhân duyên ở Sàtthi.

2) Lúc bấy giờ, Thế Tôn đang nghỉ trưa và ngồi Thiền tịnh.

3) Rồi Thiên chủ SakkaA-tu-la vương Verocana, vua các A-tu-la, đi đến Thế Tôn; sau khi đến liền đứng, mỗi người dựa vào một cột cửa.

4) Rồi A-tu-la Verocana, vua các A-tu-la, nói lên bài kệ này trước mặt Thế Tôn:

Mọi người phải tinh tấn, Cho đến đích thành tựu. Khi mục đích thành tựu, Thời chiếu diệu chói sáng, Chính Verocana, Ðã nói lời như vậy.

5) (Sakka):

Mọi người phải tinh tấn, Cho đến đích thành tựu. Khi mục đích thành tựu, Thời chiếu diệu chói sáng, Không gì tốt đẹp hơn, So sánh với kham nhẫn.

6) (Verocana):

Tất cả loại chúng sanh, Tự có mục đích mình, Tại chỗ này, chỗ kia, Tùy theo sự thích ứng. Món ăn khéo chế biến, Làm thỏa mãn mọi loài, Khi mục đích thành tựu, Thời chiếu diệu chói sáng, Chính Verocana Ðã nói lời như vậy.

7) (Sakka):

Tất cả loại chúng sanh, Tự có mục đích mình, Tại chỗ này, chỗ kia, Tùy theo sự thích ứng. Món ăn khéo chế biến, Làm thỏa mãn mọi loài, Khi mục đích thành tựu, Thời chiếu diệu chói sáng, Không gì tốt đẹp hơn, So sánh với kham nhẫn.

IX. Các Ẩn Sĩ Ở Rừng hay Hương (S.i,226)

1) Ở Sàvatthi.

2) — Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, có nhiều ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện, sống cùng nhau trong những chòi lá trong rừng.

3) Rồi này các Tỷ-kheo, Thiên chủ Sakka và Vepacitti, vua các A-tu-la, đi đến các vị ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện ấy.

4) Rồi này các Tỷ-kheo, Vepacitti, vua các A-tu-la, sau khi mang giày ống (hia), cầm đao kiếm, có lọng che, đi vào am thất bằng cửa chính, miệt thị và phạm thượng các vị ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện ấy.

5) Này các Tỷ-kheo, còn Thiên chủ Sakka thời cởi giày ống, giao kiếm cho người khác, xếp lọng, đi vào am thất bằng cửa phụ, đứng phía sau các ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện ấy, chấp tay vái chào.

6) Này các Tỷ-kheo, các vị ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện ấy nói lên bài kệ với Thiên chủ Sakka:

Mùi hương các ẩn sĩ, Ðã lâu ngày tu hành, Xuất phát từ thân họ, Ðược gió thổi mang đi, Từ đó thổi đến người. Ôi vị có ngàn mắt, Mùi hương các ẩn sĩ, Không được cho thanh tịnh, Này vị vua Chư Thiên.

7) (Sakka):

Mùi hương các ẩn sĩ, Ðã lâu ngày tu hành, Xuất phát từ thân họ, Hãy được gió mang đi, Như vòng hoa nhiều loại, Ðược trang sức trên đầu. Chư Tôn giả, chúng tôi, Ước mong được hương ấy, Không gì ở nơi đây, Làm Chư Thiên ghê tởm.

X. Ẩn Sĩ Ở Bờ Biển hay Sambara (S.i,227)

1) Ở Sàvatthi.

2) — Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, có nhiều vị ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện, sống cùng nhau ở trong những chòi lá, trên bờ biển.

3) Lúc bấy giờ, này các Tỷ-kheo, một trận chiến xảy ra giữa Chư Thiên và các A-tu-la rất ác liệt.

4) Này các Tỷ-kheo, các vị ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện ấy suy nghĩ như sau: “Chư Thiên sống như pháp, các A-tu-la sống phi pháp. Chúng ta có thể nguy hiểm từ phía A-tu-la. Vậy chúng ta hãy đi đến A-tu-la vương Sambara và xin được bảo đảm vô úy”.

5) Này các Tỷ-kheo, các vị ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện ấy, như nhà lực sĩ duỗi cánh tay đang co lại, hay co lại cánh tay đang duỗi ra, biến mất trong các chòi lá trên bờ biển và hiện ra trước mặt A- tu-la vương Sambara.

6) Này các Tỷ-kheo, các vị ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện ấy nói lên bài kệ với A-tu-la vương Sambara:

7)

Các ẩn sĩ chúng tôi, Ðến với Sambara, Ðể xin Ngài bảo đảm, Thí cho sự vô úy. Hãy làm như Ngài muốn, Hãy thí cho chúng tôi, Những người đang sợ hãi, Ðược khỏi phải sợ hãi.

8) (Sambara):

Ẩn sĩ như các Ông, Không thể có vô úy, Ðã phục vụ Sakka, Vị trí không tốt lành, Các Ông xin vô úy, Ta cho sự sợ hãi.

9) (Các ẩn sĩ):

Chúng tôi xin vô úy, Ông lại cho sợ hãi, Ta nhận vậy từ Ông, Trọn đời, Ông sợ hãi! Tùy hột giống đã gieo, Ông gặt quả như vậy. Làm thiện được quả thiện, Làm ác bị quả ác, Giống đã gieo và trồng, Ông sẽ hưởng kết quả.

10) Này các Tỷ-kheo, các vị ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện ấy, sau khi thốt lời chú nguyện chống A-tu-la vương Sambara, như người lực sĩ duỗi cánh tay đang co lại, hay co lại cánh tay đang duỗi ra, liền biến mất trước mặt A-tu-la vương Sambara và hiện ra trong các chòi lá trên bờ biển.

11) Này các Tỷ-kheo, A-tu-la vương Sambara, bị các ẩn sĩ trì giới, tánh hiền thiện ấy chú nguyện như vậy, trong đêm ấy thức dậy hoảng hốt ba lần.