Tăng Chi Bộ – Anguttara Nikaya Hòa thượng Thích Minh Châu dịch Việt
Chương IV- Bốn Pháp
XXIII. Phẩm Diệu Hạnh
(I) (221) Diệu Hạnh
1.- Này các Tỷ-kheo, có bốn lời ác hành này. Thế nào là bốn?
Nói láo, nói hai lưỡi, nói lời thô ác, nói lời phù phiếm.
Này các Tỷ-kheo, có bốn lời ác hành này.
- Này các Tỷ-kheo, có bốn lời thiện hành này. Thế nào là bốn?
Nói thật, không nói hai lưỡi, nói lời nhu nhuyến, nói lời thông tuệ.
Này các Tỷ-kheo, có bốn lời thiện hành này.
(II) (222) Kiến
- – Thành tựu với bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, kẻ ngu si, không thông minh, không phải Chân nhân, tự mình xử sự như một kẻ mất gốc, không có sinh khí, có tội, bị các người trí quở trách, và tạo nhiều vô phước. Thế nào là với bốn?
Với thân làm ác, với lời nói ác, với ý nghĩ ác, với tà kiến.
Thành tựu với bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, kẻ ngu si, không thông minh, không phải Chân nhân, tự mình xử sự như một kẻ mất gốc, không có sinh khí, có tội, bị các người trí quở trách, và tạo nhiều vô phước.
- Thành tựu với bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, bậc Hiền trí thông minh, là Bậc chân nhân, tự mình xử sự không như một kẻ mất gốc, một kẻ có sinh khí, không có tội, không bị các người trí quở trách, và tạo nhiều phước đức. Thế nào là với bốn?
Với thân làm thiện, với lời nói thiện, với ý nghĩ thiện, với chánh Tri kiến.
(III) (223) Vô Ơn
(như kinh trên, các pháp được đề cập là thân làm ác, lời nói ác, ý nghĩ ác, không biết ơn, không trả ơn; thân làm thiện, lời nói thiện, ý nghĩ thiện, biết ơn, trả ơn).
(IV) (224) Sát sanh
(như kinh trên, các pháp được đề cập là: sát sanh, lấy của không cho, tà hạnh trong các dục, nói láo; từ bỏ sát sanh, từ bỏ lấy của không cho, từ bỏ tà hạnh trong các dục, từ bỏ nói láo).
(V) (225) Con Ðường
Có tà kiến, có tà tư duy, có tà ngữ, có tà nghiệp; Có chánh kiến, có chánh tư duy, có chánh ngữ, có chánh nghiệp.
Có tà mạng, có tà tinh tấn, có tà niệm, có tà định; Có chánh mạng, có chánh tinh tấn, có Chánh niệm, có chánh định.
(VI) (226) Cách Thức Nói (1)
… Không thấy nói thấy, không nghe nói nghe, không cảm giác nói có cảm giác, không tri thức nói có tri thức; không thấy nói không thấy.., không nghe nói không nghe.., không cảm giác nói không có cảm giác…, không tri thức nói không có tri thức.
(VII) (227) Cách Thức Nói (2)
Có thấy nói không thấy, nghe nói không nghe, cảm giác nói không cảm giác, tri thức nói không tri thức; thấy nói có thấy.., nghe nói có nghe.., cảm giác nói có cảm giác…, tri thức nói có tri thức.
(VIII) (228) Không Xấu Hổ
… không có lòng tin, … ác giới, không xấu hổ, và không sợ hãi … có lòng tin, … có giới, có xấu hổ, có sợ hãi …
(IX) (229) Liệt Tuệ
… không có lòng tin, ác giới, biếng nhác, liệt tuệ … có lòng tin, có giới, Tinh cần tinh tấn, có trí tuệ.
Thành tựu với bốn pháp này, này các Tỷ-kheo, bậc Hiền trí thông minh, là Bậc chân nhân, tự mình xử sự không như một kẻ mất gốc, có sinh khí, không có tội, không bị các người trí quở trách, và tạo nhiều phước đức.
(X) (230) Các Thi Sĩ
– Này các Tỷ-kheo, có bốn hạng thi sĩ này. Thế nào là bốn?
Thi nhân có tưởng tượng, thi nhân theo truyền thống, thi nhân có lý luận, thi nhân có biện tài.
Này các Tỷ-kheo, có bốn hạng thi sĩ này.